Anh quyết làm cho công việc buồn tẻ của anh thành ra vui thích. "Tôi theo đúng đúng như vậy, rồi sau hai tuần, tôi đặt mình nằm là ngủ được. Xin ông làm ơn cho tôi biết lúc này cách mời của tôi có chỗ nào vụng không? Ông kinh nghiệm và thành công hơn tôi nhiều, vậy xin ông làm ơn cứ thành thật chỉ trích, đừng sợ làm mất lòng tôi".
Ông không thèm ngó tới những bức thư khen chương trình các buổi quảng cáo của ông, mà đòi được coi những bức thư chỉ trích. Hồi xưa, tôi đã bán sách cho các trường tỉnh và trường làng để kiếm ăn. Gần như quên rằng đã có hồi đau bao tử và đau ruột.
"Chẳng hạn, tôi thường ăn trưa với một anh bạn ít khi tới đúng giờ. Sau khi cho cử toạ biết rằng tuổi trung bình của họ là 44 năm, ba tháng, ông nói non một phần ba các vị chỉ huy ấy mắc một trong ba chứng bệnh: đau tim, có ung thư trong bao tử và mạch máu căng quá. Song bác sĩ nóng nảy ngắt lời ngay: "Cái gì vậy, cô Olga K Jarvey? Phải can đảm lên chớ! Nếu cứ la hét như vậy thì mau chết lắm.
Tôi đã thấy Lowell Thomas có thái độ ấy. Người nào làm được như vậy là một tín đồ rồi mặc dù không biết chút đạo. Nhưng bây giờ tôi còm dám chắc trả lời được những câu hỏi đó không? Không.
Nhưng tôi muốn bênh vực cho một thái độ tích cực, đừng tiêu cực. Nhưng cháu nằng nặc đòi cho kỳ được. Một trong những nhà bệnh thần kinh danh tiếng nhất ở Anh, ông J.
Tôi bèn mở bức thư xem ba tôi viết gì. Vậy nguyên nhân của chứng thần kinh thác loạn là gì? Không ai biết được đủ hết. Nhưng xin đừng, trừ phi bạn muốn đọc để tiêu khiển.
Trong chiến tranh vừa rồi, người ta phải nối đuôi hằng giờ trước tiệm để mua bánh của bà. Nếu bạn cho một người bà con một triệu Mỹ kim, bạn có mong người ấy mang ơn bạn không? Chính Andrew Carnegie đã làm việc ấy. Song nếu họ biết nhiều bực "tu mi" nổi danh nhất thế giời cũng tụng niệm mỗi ngày thì họ sẽ ngạc nhiên làm sao! Chẳng hạn như chàng "nam tử võ sĩ" Jack Demsey: không bao giờ chàng quên tụng niệm trước khi ngủ; không bao giờ ăn mà không cám ơn Thượng Đế; trong khi thao luyện chờ lên võ đài, không ngày nào chàng không cầu nguyện và lúc sắp ra đấu, luôn luôn đọc kinh chờ tiếng chuông rung để mở hiệp đấu.
Nếu bạn làm việc về tinh thần mà thấy mê thì chưa chắc đã phải vì bạn làm nhiều đâu, dễ thường vì bạn làm quá ít đó. Cứ mỗi ngày chỉ làm việc 12 giờ thì suốt đời tôi cũng làm được nhiều việc lắm rồi. Chú ý tới người khác để quên ta.
Hai ông bà kể với tôi rằng hôm trước có vụ oanh tạc Trân Châu Cảng thì hôm sau người con độc nhất của ông bà phải nhập ngũ. Ấy vậy mà sau này tôi đã kiếm được một phưng pháp kết qủa đúng như thế. Ông William James đã nói: "Những nhược điểm của ta giúp ta một cách không ngờ".
Anh bị ung thư trong ruột. Còn những bạn khác thì chết ở đấy sau mười ngày tra tấn. Nhưng các người được đền đáp lại rất nhiều vì đã hưởng cái vui giúp trẻ nhỏ mà không cầu mong được đền đáp lại.