Nếu thay vì những khoảng cách cố định, các từ bất ngờ giãn cách xa nhau để mỗi từ có thể đứng độc lập; não của chúng ta sẽ ngay lập tức dừng lại thay vì lướt nhanh theo các từ. Lặp lại bài luyện tập trên nhưng lần này là bắt đầu từ đồ vật cuối cùng – từ số 20 rồi quay ngược trở lại. Tất cả những phương pháp và kĩ thuật được phát triển sau này đều dựa trên hai yếu tố này.
Một vấn đề khác khiến chúng ta khó chịu, đó là phải viết đúng chính tả. Với câu này, chúng ta dễ dàng nhận ra chữ nào đứng trước chữ nào. Vì điều đó chỉ có nghĩa rằng sự liên tưởng bạn tạo ra chưa hiệu quả và hình ảnh đó chưa được ghi đầy đủ vào trí nhớ của bạn mà thôi.
Nói cụ thể hơn là bạn nên áp dụng phương pháp sử dụng các hình ảnh then chốt. Chúng ta sẽ phải hỏi đi hỏi lại tên một người nào đó cho đến khi cuối cùng ta quyết định “SAVE” cái tên đó vào bộ nhớ… để ghi nhớ nó. Tôi biết một vài người cho rằng mình “không có năng khiếu học các ngôn ngữ mới”.
Như vậy, bạn có thể bổ sung các chữ cái có cách phát âm giống với chữ cái gốc. Nhiều thông tin khác nhau về một người sẽ giúp chúng ta nhớ được người đó tốt hơn. Bây giờ hãy đọc bài báo dưới đây.
Chúng ta sẽ nhanh chóng chuyển các quân bài này thành các từ: Tại cuộc họp, bạn hãy khiến nhóm người đó phải ngạc nhiên bằng cách nói chuyện và nhắc đến tên họ, rồi bạn sẽ có tiếng tăm muôn đời bởi khả năng nhớ tên đáng kinh ngạc của bạn cho dù hai tuần, một tháng hay thậm chí một năm đã trôi qua. Chúng ta cảm thấy lo lắng khi trả lời câu hỏi thú hai.
Tại một thị trấn nhỏ ở Mỹ, người ta biết đến một phụ nữ lớn tuổi người Qcmenia bởi trí nhớ siêu phàm của bà. Nếu bạn đạt được số điểm cao hơn mức này thì nghĩa là bạn có trí nhớ rất tốt. Đơn giản là chúng ta chưa đánh giá đúng mức trí nhớ của bản thân.
Chúng ta mỉm cười và bắt đầu “tái hiện lại quá trình”: chuyển tài các thông tin từ trí nhớ của chúng ta rồi viết ra trên bài thi. Sau vài ngày nữa, chiếc du thuyền đến điểm cuối cùng”. Điều này có nghĩa rằng bạn phải lưu chúng trong trí nhớ lâu dài của bạn.
Ngoài ra, hãy tưởng tượng bạn đang ngồi một mình trên lớp trong khi giảng viên chỉ nói với một mình bạn. Bạn nhìn sang đầu dây kia và nhận thấy rằng thực ra có một căn phòng (room) trống ở bên tay trái bạn (rõ ràng trước đó bạn không nhìn thấy nó). Nếu không có cuốn lịch trong tay ngay lúc này thì bạn hãy sử dụng đến trí tưởng tượng của mình.
Tôi muốn bạn mua nó với giá gốc. Vậy hai người này phải làm sao để hiểu được nhau? Liệu có phải họ đang ở trong quá trình điều trị bệnh tâm thần? Tình huống ngại ngùng này chỉ diễn ra trong trí tưởng tượng của bạn.
Bố cô đã hỏi một cách châm biếm rằng: “Có chuyện gì xảy ra vậy? Một cuộc điện thoại chỉ kéo dài 20 phút?”. Khi chúng ta gọi 116 để hỏi số một điện thoại nào đó, họ sẽ cung cấp cho chúng ta. Sau đó mở mắt ra, đọc tiếp đồ vật thứ 19, lại nhắm mắt và mường tượng ra nó.