Thầy đã chôn vùi cả cuộc đời tôi! Lẽ ra tôi đã có thể trở thành một nữ diễn viên múa vĩ đại!”. Có một cách chắc chắn đê tránh những lời phê phán đó là chẳng làm gì cả. Trong nỗi tuyệt vọng,ông gắn một động cơ nhỏ vào xe đạp của mình và một người hàng xóm đã nhờ ông làm một cái tương tự,rồi một chiếc khác,một chiếc khác nữa cho đến lúc ông không còn một động cơ nào nữa.
Nhưng vì ta đã chui ra và sống sót nên ta vẫn còn sống đến ngày hôm nay. Các bác sĩ, các nhà phẫu thuật lúc đó đã lưu ý rằng xương của bà đã quá xốp và rất dễ gãy, giống như một cụ già 80 tuổi , lúc ấy bà chỉ mới 45 tuổi. Chỉ có người chết mới không cảm thấy đau đớn, đau khổ hay không phải giải quyết bất cứ một vấn đề nào.
Với những người có quyền trong và ngoài trường thì ông là người chất vấn thẩm quyền họ. Bất cứ ai thực sự hiểu được điều này sẽ lấy được hũ vàng mà mình ao ước bấy lâu. Bà Vinder Balbir sinh ra tại Malaysia trong một gia đình giàu có và nghiêm khắc ở bang Punjab.
Bạn phải luôn khuyến khích người bạn đời của mình mạo hiểm,hay là chính anh ấy hay cô ấy để có thể đặt mình vào vị trí của anh ấy hay cô ấy. Ông đã đạt kỉ lục khi thắng liên tiếp 9 cuộc tổng tuyển cư mà ông tham gia kể từ năm 1956 . Khi bắt đầu bán bảo hiểm năm 1970, ông khởi đàu với một con số không.
Theo như tôi biết, có rất ít sách viết về chủ đề thất bại. Không một lời nguyền rủa nào có thể thay đổi được điều đó. Vậy mà cuối tuần ông không được lĩnh một khoản tiền nào cả.
Buổi hội thảo ấy tên: “Dám trở nên vĩ đại”. Họ chỉ biết ngồi trước màn hình cuộc đời mà quan sát như thể không còn cách nào khác hơn chấp nhận nó cứ tiếp diễn như thế mãi mãi. Khi một cây già chết đi, các tế bào vỡ ra thành các nguyên tố sau này sẽ trở thành chất dinh dưỡng đẻ nuôi mầm mới, và các mầm này sẽ phát triển thành một cây mới.
Nhưng định mệnh đã giáng cho bà một đòn nữa. Có lẽ tuổi tác có một tác động tương xứng lên sự hiểu biết. “Điều đó chứng tỏ họ dám mạo hiểm”, anh nói.
Thất bại khi tranh ghế ở thượng nghị viện năm 1958. Ta có thể làm gì đây? Chẳng có cái gì cả! Vậy thì đừng nên lo lắng về nó nữa. Tôi đoán già đoán non rằng điều đó sẽ sảy ra sau tuổi 40.
Nhưng từ lúc được sinh ra, chúng ta đã bị đặt vào một tiến trình thất bại cùng với sự phát triển. 000 đến 3000 RM ( 526-789) mỗi tháng. Tôi tin rằng nhiều lần anh đã cám ơn thượng đế về đôi bàn tay và việc làm không mảy may bị tổn thương .
Ông đi ăn xin ngay cả trời bão hay những đêm giá lạnh để gia đình sống sót . Có hai loại công việc mà người dưới 40 tuổi có thể làm tốt. Chỉ khi trải qua những kinh nghiệm gian nan và đau khổ ,tâm hồn mới trở nên minh mẫn và trí óc mới trở nên tinh tế ,hoài bão được hình thành và cuối cùng đạt đến thành công "