Không gian như chùng xuống, không một ai lên tiếng trả lời. Vì thế, tôi đã không ngần ngại chi tiêu một cách hoang phí. Số tiền của cháu ngày càng gia tăng lên rất nhiều đấy ông ạ.
Những thương gia giỏi là một nhân tố kiếm ra nhiều tiền và tích trữ tiền tốt nhất cho vương quốc của chúng ta. Cha sẽ trao cho con hai vật để giúp con có điều kiện thực hiện ý định của mình. - Tôi rất vui lòng thuật lại một câu chuyện để quý vị thấy được một người có thể tiến đến rất gần sự may mắn, nhưng sau đó lại bị vuột mất khiến anh ta vô cùng hối tiếc.
So với một túi vàng, thì theo con, nó có giá trị gấp hàng chục lần. Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng: Và vì vậy mà đã làm tiêu tán hết gia sản của ông nội cháu để lại.
Đã hơn nửa cuộc đời làm lụng vất vả và khổ nhọc, chính anh - người bạn thân mến nhất của tôi - vẫn chỉ có cái túi rỗng không và đã lên tiếng mượn tôi hai đồng bạc nhỏ nhoi. Sau đó, cháu tha hồ tổ chức nhiều bữa tiệc như thế mà không ảnh hưởng đến số tài sản của mình. Theo lời cha, Nomasir ra đi để thực hiện chí hướng của mình.
Thấy thế, tôi quyết tâm không để thua kém họ. Ông Arad Gula rất vui sướng khi nghe lời khuyến khích của ông và nói rằng ông ấy cảm thấy xấu hổ về sự hèn kém trong những lời nói vừa rồi của mình. Chúng ta là những con người tự do mà ! – Kobbi hưởng ứng.
Làm như thế tôi sẽ tránh được sự hối tiếc về sau và luôn nắm bắt được những dịp may đến với mình. Ông Nana-naid cho ông một cái áo cũ và ông nhờ bà Swasti vá lại những chỗ rách rồi đem giặt giũ sạch sẽ, để chiều mai mặc vào mà đi bán bánh. Hãy nghĩ đến điều đó vào mỗi buổi sáng thức dậy, mỗi buổi trưa trước khi ăn và cả trước khi ngủ vào buổi tối.
Anh đã nhắc cho tôi nhớ là tình cảnh của chúng ta vẫn còn tốt đẹp hơn họ rất nhiều. - Cháu nghĩ ta đang lừa gạt cháu ư? – Ông Algamish nói tiếp – Nhưng thật ra ta đang trả công cho cháu gấp ngàn lần so với công sức mà cháu đã bỏ ra đấy, nếu cháu đủ thông minh để nắm bắt chân lý ta vừa nói. - Từ lúc ta gặp cháu đến nay, công việc của cháu tiến triển như thế nào rồi?
Những thương gia giỏi là một nhân tố kiếm ra nhiều tiền và tích trữ tiền tốt nhất cho vương quốc của chúng ta. Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh. Không biết đứa nô lệ này có thể dắt được lạc đà không?
Điểm này cũng được tất cả mọi người hoàn toàn đồng ý. 000 năm, trong khi những nhóm người cổ đại khác trên thế giới chỉ biết sống trong các hang động, chặt cây bằng những cái rìu thô sơ, săn bắt thú bằng những mũi tên có gắn một mảnh đá sắc nhọn hoặc đánh nhau bằng gậy gộc, thì người Babylon cổ đại đã bắt đầu biết xây dựng lâu đài, thành quách; dùng những chiếc rìu, thanh giáo bằng sắt thép cùng những mũi tên có đầu bịt bằng đồng. Con nghĩ, có lẽ nào trong bản thân con có linh hồn của một kẻ nô lệ.
Người cho vay tiền cũng không chờ gặp ông Nana-naid mà chỉ bảo với bà Swasti nhắn lại với ông chủ là ông ta đã đến và bắt ông đi. Anh ta không hề biết rằng, dịp may không chờ đợi một kẻ chậm chạp nào cả. Ôi chao! Những người khách viễn du vẫn thường nói là chúng ta đang sống trong một vương quốc giàu có nhất trên thế gian, nhưng tiếc thay, cả hai chúng ta không nằm trong số những người giàu có.