Điều này làm tôi chợt nhớ đến một câu chuyện vui nhỏ. Tôi đã thành công không phải bởi đã làm một cái gì vĩ đại, lớn lao thế nào, đơn giản là nhờ tôi biết chân thật. Trước kia chúng ta hay nói về Jackie Robinson và Dwight Eisenhower, rồi thì JFK và Elvis.
Tôi phải làm gì? Một danh sách dày đặc câu hỏi đành xếp xó. Chắc do ông không có năng khiếu. Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh.
Bob Hope cũng khiến tôi thất vọng với lý do tương tự. Tôi nghĩ rằng không có người thành công nào mà không thể bày tỏ được chính mình. Nếu không, người ta sẽ không có ấn tượng gì sau khi trò chuyện với bạn và sự hiện diện của bạn hoàn toàn mờ nhạt.
Tự tin khi nói có nghĩa là bạn đang tự tin trong cuộc sống. Nếu cẩn thận hơn thì mọi việc đã chặn đứng ngay từ đầu. Tôi còn nhớ ở lễ tang của John, tôi đã nói rằng: Tôi sẽ không bao giờ quên được buổi tối thứ sáu hôm ấy, lúc tôi ở bệnh viện bên John trong những giây phút cuối cùng.
Chúng tôi không thể biết được cầu thủ nào là cầu thủ nào. À! Anh không nên lấy tên là Larry Zeiger nữa. Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả.
Bà bận rộn suốt ngày ở xưởng làm nên phải thuê một người bảo mẫu lớn tuổi chăm sóc cho anh em tôi và dọn dẹp căn hộ nhỏ ở phố Bensonhurst (Brooklyn). Thứ hai, bạn sẽ bị mang tiếng xấu là người hay khoe mớ kiến thức vĩ mô, hoặc là người không đủ trình độ để diễn giải rõ ràng cụ thể! Liệu sau đó còn ai muốn nói chuyện với bạn? Có lần một phóng viên hỏi John về cú chặn bóng thất bại trong trận đấu ở Orioles tối hôm đó.
Các nhà chính trị thường có thói quen này, nhất là những lúc bắt đầu. Họ không nói một cách gượng gạo, cũng không giấu những cảm xúc chân thật của mình, lúc vui hay lúc buồn, khi sợ hãi hay khi bình tĩnh. Chỉ cần nói một cách chân thành rằng: Tôi xin chia buồn.
Tối Chủ Nhật, tôi nhận ra ra Dick quả thật không phóng đại. Do vậy, hãy nhìn khán giả khi bạn đang nói. Những công ty thành công, cũng giống như những con người thành công, thường rất thích nói về những thành tích to lớn của mình.
Anh đã chứng tỏ cho chúng tôi thấy anh thật sự muốn làm công việc này. Cho dù đang đứng trước bồi thẩm đoàn hay ngồi ăn trưa với một vị khách, Percy Foreman, một luật sư tên tuổi khác, mỗi lần mở miệng là tạo ra một bài diễn văn nhỏ đầy thuyết phục. Sau buổi lễ, tôi được mọi người khen ngợi.
(Con trai của Joe DiMaggio). Tôi cũng khóc và ở đầu dây bên kia người phụ nữ dường như cũng khóc. Một lần Danny Kaye tham dự chương trình của tôi phát qua làn sóng radio.