Cuộc hành trình này giúp chúng ta lấy lại sự quân bình và không lãng phí sức lực. Người có nội lực nhìn sự việc từ xa trong một bối cảnh chung. Cho dù sống ở đâu, sử dụng ngôn ngữ nào thì mỗi chúng ta vẫn sẽ là bạn hoặc là thù của chính ta.
Nó làm thay đổi suy nghĩ của tôi về con người. Bạn có thể ném bớt đi được thứ gì? Sự tha thứ giải thoát chúng ta khỏi những cảm xúc cay đắng này.
Khiêm nhường là thành quả của lòng tự trọng. Có hai cách hiểu, một là tôi hát quá to, hai là hàm ý tôi hát không hay. Sự yêu thương và tôn trọng phải được cho một cách không tính toán, do đó cũng không được đòi hỏi.
Khi tạo được "khoảng cách" như vậy, bạn sẽ tìm thấy một sự tự do bên trong bản thân mình, tìm thấy sức mạnh của tình yêu. Sự hào hiệp thực sự được đo lường bằng thái độ cư xử tốt với mọi người. "Chúng ta phải là tấm gương của những điều ta mong nhìn thấy thay đổi ở thế giới này.
Đó là những suy nghĩ mang thái độ giận dữ, hẹp hòi, dằn vặt bản thân hoặc chỉ trích người khác, phân biệt đối xử. Tôi ngồi thoải mái trong phòng. Về mặt tâm lý, tư duy tích cực là một bộ phận (lòng tự tin) giúp cá nhân tự khám phá ra tất cả những tiềm năng (potential) vô tận vốn ẩn chứa trong sâu thẳm mỗi con người.
Tôi buông lỏng các cơ trên đôi bàn chân. Chính sự đeo bám đó sẽ khiến kết quả công việc của chúng ta bị hạn chế. Ý thức cũng giúp chúng ta biết dừng lại, phản ánh, suy ngẫm về bản thân và sử dụng những bài học trong quá khứ để cân nhắc những hồi đáp khác nữa, đánh giá và hình dung được hiệu quả của chúng trong tương lai.
Tư duy tích cực dựa trên sự quan sát khách quan về thực tại, nhưng không ở mãi trong thực tại đó: bạn đón nhận và biến nó thành điều tốt, có lợi, hữu ích. Nhưng bạn có thể kiểm soát được những gì đang xảy ra bên trong bản thân mình. Có thể xem như đó là trò đánh bóng bàn về lời nói và cảm xúc.
Nếu ta áp dụng một giá trị nào đó đến độ trở nên cực đoan thì giá trị ấy trở thành một điều tiêu cực. Khi chúng ta thật sự là con người thì cuộc sống có ý nghĩa là sống hơn là tồn tại. Chúng ta phải là "người kiểm định chất lượng" cho chính tâm trí chúng ta.
Và kết quả của sự trống rỗng đó là đau khổ và lo âu. "Được khen không mừng, bị chê không khó chịu - một tính cách xuất chúng cần phải tự biết rõ những phẩm chất và thế mạnh của mình. Theo đó, quyển sách được tạo thành từ ý tưởng của ba tác giả: Trish Summerfield đã viết từ chương 1 đến chương 4 với sự cộng tác của Frederic Labarthe.
"Rường cột" vẫn còn đó nhưng phần "nền móng" đã ra đi. Giữ lấy những phẩm chất tốt đẹp của người khác trong nhận thức của mình, cũng như cho tâm trí ta “ăn” những suy nghĩ tích cực, sẽ giúp những điều tốt đẹp ấy phát triển trong ta. Sự hài lòng đến khi một người sống bằng sự trung thực và giản dị.