Thật ra, Tom chỉ thấu hiểu cha mình khi Watson qua đời. The Wall Street Journal đã viết về Watson: Nhớ về Watson là người ta nhớ rằng: Ông chỉ nói sự thật. Và trong cuộc họp sau đó ông đã nói: Khoản nợ 84 triệu đôla luôn nằm trong đầu tôi.
Tom Watson, con trai của nhà sáng lập đã không nhắc gì đến sự kiện này. Cái tên đó cho thấy rằng các máy móc của chúng tôi là những công cụ hỗ trợ cho việc kinh doanh ở cả quy mô lớn lẫn nhỏ, từ bộ phận kế toán của các hãng xe lửa đến những giao dịch thông thường của các cửa hàng bán lẻ. Lúc này là những năm 1890.
Một năm sau khi Watson qua đời, tức năm 1957, tinh thần của Watson thể hiện ngay trong quyết định của con trai. Đây là huân chương cao quý nhất của tổng thống Mỹ có thể trao cho một công dân. Nó là một tư tưởng: Bạn dùng thời gian như thế nào thì thời gian sẽ làm ra bạn như vậy.
Hành lang lớn đã được dọn từ mấy hôm trước và chiếc máy to đùng SSEC đã được dẹp đi thay vào đó là IBM 701 dự án mà Tom có điều hành. Jorma Ollila khó mà điều hành một Nokia với Ngày nay, bạn có thể thấy các nhà lãnh đạo áp dụng Ngày tiếp xúc đón tiếp trực tiếp bất cứ ai
Có thể hình dung ra thời kỳ này qua mô tả của lý thuyết gia quản trị này: Nó có thể vi phạm quyền tự do cá nhân, Fortune đã viết trong bài báo trước đó, Drucker nói, đối với tôi thì OK nhưng với anh em nhà báo vào thời kỳ đó thì họ bực mình. luôn luôn muốn tiên phong. Maney không thể khẳng định Watson bị đuổi việc hay tự ra đi sau đó.
Thomas Watson đã kinh doanh hay sử dụng kinh doanh như là phương tiện Một chương đen tối nhưng đầy mâu thuẫn với sự nghiệp IBM huyền thoại sau này. Các nhà máy của IBM giờ đây nhiều nơi dùng để sản xuất cả súng ống.
Vũ khí tối thượng của Gerstner trong cuộc đào thoát khỏi hố thẳm chính là chiếc thang mà Watson xây dựng ngày xưa nhưng đã bị lãng quên trong thời gian dài. Nhưng sau những ngày tháng nhìn vào mắt khách hàng, bà chợt nghĩ: Sao tôi không là người giải quyết vấn đề nhu yếu phẩm cho cả xóm?. Điều này cho phép suy ra rằng, Watson không thể nói một câu nói quan trọng như vậy về tầm nhìn, chiến lược và số phận của doanh nghiệp mà không nhân sự kiện đặc biệt nào.
Nghi ngại này có lý của nó bởi lẽ thức ăn thì dứt khoát không phải là máy chủ. Hãy chú ý những lần ông vấp ngã bởi vì, với ông, đó là những lúc quy trình tư duy và mọi cảm xúc bắt đầu. Trong khi Watson nỗ lực tạo ra một IBM to lớn, ông đã khám phá ra những cách thức mới trong kinh doanh.
8,3 tỉ đôla, gấp chín lần. Thế là sản phẩm của ông còn thêm tính năng làm đẹp cho cả văn phòng của các công ty. Bởi vì, trước sau như một, cho đến tận ngày nhắm mắt xuôi tay, ông vẫn nhắc lại luận điểm con người như là toàn bộ ý nghĩa của công việc kinh doanh.
Những câu lạc bộ tài năng kiểu như vậy chỉ là một chi tiết nhỏ đối với ngày nay. IBM vẫn bảo thủ với máy chủ trước khi kịp làm ra ThinkPad muộn màng. Không có tài liệu nào mô tả Watson đã đọc sách như thế nào và văn hóa này ảnh hưởng đến ông ra sao.