Chứng tỏ, phô bày một chân lý chưa đủ. Đứa nhỏ thích đạp xe máy ba bánh lắm - nhưng cùng dãy phố đó có một đứa nhỏ khác lớn hơn, hung hăng ăn hiếp nó, ngừng xe nó lại, bắt nó xuống rồi leo lên đạp. Anh tranh biện, la ó, không tự chủ được nữa.
Nhà chế tạo ngắm nghía hồi lâu không nói nửa lời rồi tuyên bố: "Để tôi suy nghĩ ít bữa". George Eastman, vua hãng sản xuất phim Kodak, đã chế ra thứ phim trong suốt để chiếu bóng được và kiếm được cả trăm triệu mỹ kim, nổi tiếng khắp hoàn cầu. Chính bà cũng biết vậy nữa.
Vả lại trông thấy những lầm lỡ, khó chịu lắm". Họ cho quay một cuộn phim đem chiếu trong hàng trăm nhà buôn lớn: Những người bán hàng coi phim và hiểu ngay những điều nên làm và không nên làm trong nghề của họ. Người bán hàng làm bộ coi đứa bé như một người quan trọng, hỏi: "Cậu muốn mua chi?".
Tôi thích tưởng tượng cảnh Gladstone, cụ Thượng nghiêm trang nhất của nước Anh, mà cầm tay vợ, nhảy múa với bà trước lò sưởi, ca: Một người coi sóc chúng giảng cho tôi: "Khi một em đó hiểu rằng mình sẽ tàn tật suốt đời, thì mới đầu như rụng rời, rồi bình tĩnh lại, cam lòng với định mạng, rồi cảm thấy sung sướng hơn những đứa trẻ mạnh". Trong một bữa tiệc, ông khách ngồi bên tay mặt tôi quả quyết rằng câu "Có một vị thần nắm vận mạng của ta, ta cưỡng lại không được" là ở trong Thánh kinh.
Thần tự thấy xấu hổ, vì chẳng biết chút chi về hóa học và vật lý học, không thể phân tích được một vấn đề giản dị nhất của khoa học. Bá tước phu nhân Tolstoi tìm thấy chân lý đó - nhưng trễ quá. Bọn trẻ vội vàng làm theo ý tôi.
Lời đó hay và đúng đến nỗi tôi muốn nhắc lại đây: "Đối với một quân vô lại, muốn cho được việc, chỉ có mỗi một cách là tỏ vẻ tin cậy nó, đãi nó như một công dân lương thiện và đáng trọng, cứ nhận ngay rằng nó trung thực, đứng đắn. Lòng anh thành thật cho nên làm cảm động tất cả thính giả. Mà không có chi nuôi chúng hết.
tiếp: - Coi nhà này tôi nhớ lại nơi tôi sinh trưởng. Sau khi bàn cãi trong 11 năm ở "Tòa chuyên xử các vụ lôi thôi trong gia đình ở Nữu Ước" và nghiên cứu cả ngàn vụ chồng bỏ nhà ra đi, bà luật sư Bessie Hamburger tuyên bố rằng đàn ông phải trốn vợ vì họ chán nghe vợ rầy rà, gây gổ. Vậy mà biết bao người một đời lầm lẫn không chừa, không biết định luật đó.
Nhưng bức thư đó, bức thư trách nhẹ nhàng có vậy, ông viết rồi mà không gởi. Ông làm trái hẳn lại: Ông xin kẻ thù ông giúp ông một việc. Dậy từ 3 giờ sáng, quét tiệm và nai lưng ra làm 14 giờ một ngày.
Bà ấy: "Tôi quê quán ở Concord. Xin các bạn đọc - và nhớ thi hành, vì đọc suông không có kết quả - những lời khuyên chí lý sau này của giáo sư Elbert Hubbard: Tôi nói: "Châu Phi có nhiều cái thú lắm.
Vậy muốn có hạnh phúc trong gia đình: "Xin nâng niu, săn sóc bạn trăm năm của bạn". Anh Emile và tôi định thực đơn. Trái lại, bạn nên cố tâm gợi lên những vấn đề mà cả hai bên đồng ý.