Mà bác thì dùng toàn công thức. Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em. Có thể họ ngấm ngầm bắt tay nhau để xoay thế giới theo quỹ đạo họ muốn.
Nếu lỡ bị lịch sử nhớ mặt thì cũng đành chịu. Nhưng muốn làm một tấm gương thì có. Hồi chị út đỗ đại học, bác hứa bỏ, xong lại đâu vào đấy.
Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận. Chưa thể biết ai biểu trưng cho Loài Người Nhưng lại lo sẽ chết yểu và lãng nhách khi mới vào quá nông.
Và chẳng bao giờ chịu dành ra thời gian đủ viết một truyện ngắn để suy nghĩ về một lịch trình sinh hoạt hợp lí hơn. Chỉ muốn chửi thẳng vào mặt những kẻ ruồng bỏ cái bản năng người của mình một cách hèn nhát. Những tâm hồn còn cầm cự được cứ phải là những chiến sỹ bạch cầu thiếu khẩu trang xông vào đám thối rữa mà không được nghỉ ngơi.
Anh biết không? Em mong anh hơn cả những lúc chúng mình mới yêu nhau. Và có một cái đầu luẩn quẩn. Hy sinh vị nghệ thuật ư? Tự tìm câu trả lời nhé.
Nó không bắt nạt được đứa mạnh thì nó bắt nạt đứa yếu hơn. Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí.
Và với đòi hỏi của thời đại, như vậy mới có thể coi là bình thường. Và bạn liên tưởng tới Zidane. Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ.
Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì. Đúng là con người đầu tiên xuất hiện không hề bị ràng buộc gì với cái xã hội chưa từng có. Tôi nhìn lại cái bài toán mà nghi ngờ sao dễ thế, hóa ra mình nhầm dấu, kiểm tra lại là sửa được ngay.
Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá. Đều ngập trong nước mắt nhân gian. Trận đấu quả thú vị hơn lần trước.
Bạn dậy trước chuông báo thức 6 giờ một chút. Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua. Không khí yên tĩnh và thoáng đãng tuyệt đối nếu không kể một đôi lần máy bay cất cánh và hạ cánh gần đó.