Nghiên cứu của tôi chỉ ra rằng người may mắn có điểm hướng ngoại cao hơn người không may mắn. người may mắn rũ bỏ vận đen, coi đó như là sự kiện tạm thời, cho nên họ vẫn luôn mong chờ vào một tương lai tươi sáng và hạnh phúc. Năm tháng trôi đi, nỗi lo lắng về vận rủi trong đời có lẽ sẽ đánh thức tôi dậy, có thể sẽ là buồn nôn, chóng mặt và thiếu ngủ.
với tôi, tôi luôn thiền định. Tài phát hiện vận may không phải là cầu may hú họa. Tôi có nhiều cách đối phó với vận rủi của mình.
hãy tưởng tượng bạn hòan thành xuất sắc, thể hiện hết khả năng và kiến thức của mình. Đối với người mong chờ tích cực về tương lai thì sao? Liệu niềm mong chờ thái quá sẽ dẫn họ tới những hành vi liều lĩnh, đầy rủi ro? Tin rằng mình sẽ không bao giờ măc bịnh ung thư nên họ không ngại hút thuốc như kéo bễ. Tuyệt làm sao, bởi vì tôi biết rằng cho dù mình đi đâu, mình cũng luôn tìm được một công việc để làm và một nơi để sống.
Thay cho đường xoắn ốc đi xuống, họ thấy ký ức và tâm trạng của mình hoà lẫn nhau, làm cho mình cảm thấy ngày càng may mắn hơn. họ dễ làm thân và nhiều người yêu thích họ. Người may mắn xây dựng và duy trì một “mạng lưới may mắn” vững chắc.
thư kêu gọi các nhà kinh viện hãy đóng góp ý kiến về hình thức thí nghiệm mà họ muốn thực hiện. Ngươi may mắn nhận ra rằng bất kỳ chuyện xui xẻo nào trong đời họ, về lâu dài, sẽ hóa ra là tốt. Thậm chí tôi thấp thỏm đến mức tôi quyết định thanh toán tiền phòng bằng ngân phiếu.
Vài quyết định thất bại đã khiến tôi mất toi khoảng hai triệu đô. tóm lại, niềm mong chờ tương lai của người không may khiến họ lo âu, và mối lo âu này lại khiến họ gặp tai nạn và bệnh tật nhiều hơn. vận mạng của tôi nó đen thế đấy”.
Tóm lại, niềm mong chờ của người phỏng vấn ảnh hưởng đến hành vi của những ứng viên xin việc. Mê tín dị đoan không tác dụng vì nó dựa trên nếp suy nghĩ quá lỗi thời, lạc hậu và phi lý. Giống như Wendy và Lynne, Joe tự nhận mình là người may mắn trong nhiều mặt của cuộc đời.
Lynne cho rằng sự thành công của mình là nhờ may mắn. cuộc đời tôi toàn tiến triển như thế đó. ở chương4, tôi mô tả cách Jonathan dùng thiền định để phát huy khả năng trực giác của mình trong công việc.
Nancy không mù quáng hành động theo trực giác của mình và xem nó như một lời cảnh báo để hành xử thận trọng hơn “trực giác cho tôi may mắn trên nhiều phương diện khác nhau. không sao! Nhưng một khi đã quyết định danh sách chung cuộc, thì hãy thảy xí ngầu và thực hiện điều được chọn. đừng khoanh tay và đừng che mặt.
100 phần trăm – 0% chỉ sự việc nào đó sẽ không bao giờ xảy ra, và 100% biểu thị việc đó chắc chắn xảy ra – thì khả năng đạt được một hoài bão nào đó của bạn là bao nhiêu? Ví dụ, khả năng bạn sẽ vui vẻ tuyệt vời trong kỳ nghỉ sắp tới là mấy phần trăm – 20%?50%? hay 70% tôi rất háo hức muốn so sánh niềm mong đợi của người may mắn, người không may và người trung hòa, vì vậy, tôi hỏi tất cả những người tham gia nghiên cứu về khả năng gặp những điềue tích cực trong tương lai của họ. Tôi hì hục làm việc thâu đêm suốt sáng, cố bày ra những trò mới từ những thứ mình có trong tay. Jessica đặc biết may mắn trong đời sống tình cảm.