Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này. - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại.
Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào. - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.
Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó. Và cho đến khi họ vào học cấp một thì bất kỳ người thứ ba nào cũng không thể phân biệt được ai là ai. - Nè, anh nịnh em vì có điều gì không phải với em, đúng không?
Anh rất biết ơn Jones vì đã giúp anh tạo ra những thay đổi đó và như đã hứa, tối nay cả hai nhà sẽ có dịp thưởng thức những xiên cá nướng ngon nhất mà vợ anh đã chuẩn bị. - Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu
Và khi công việc không được như ý thì chính James là người phải chịu trách nhiệm sửa chữa những sai lầm ấy. - Giờ thì tớ hiểu rồi. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.
Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng. Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ.
Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. - Jones ngồi thẳng lên, chuẩn bị nói tiếp. Đã có rất nhiều lời than phiền của các đồng nghiệp cũng như của cấp trên, chủ yếu là về sự bận bịu thường xuyên và về tính khí cáu bẳn của James.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả.
- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.