Watson trở thành nhân viên bán hàng tập sự vào năm 1896 cho NCR, sau 5 năm lăn lộn ở thành phố. Ông là một nhà diễn thuyết đôi khi tùy hứng và nói dài lê thê. Chúng ta chỉ mới khai thác thị trường ở mức rất nhỏ mà thôi.
Nhưng Watson, sau khi gia nhập ban quản trị điều hành 900 nhân viên bán hàng ở 200 chi nhánh trên nước Mỹ, lại học ở đây những chi tiết hay. Tom dùng hình tượng về những con vịt hoang dã và gọi đó là tư duy độc lập, bằng hình vẽ một đàn vịt hoang dã trên quảng cáo tại Nhật Bản năm Tom Watson, con trai của nhà sáng lập đã không nhắc gì đến sự kiện này.
Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi. Nhưng tổ hợp này vẫn không cất cánh lên được. Điều này cũng chẳng khác nào vụ Watson đặt cược IBM vào việc mở rộng IBM ngay khi kinh tế Mỹ suy thoái sau Thế chiến thứ hai.
Đó là lần cuối cùng Watson thay đổi logo của IBM. Còn nhà báo cao cấp của Business Week, Sam Jeffle, đã viết bài bình luận về cuốn sách của Black trên báo này vào 12. Nhưng ngay lúc này, trong khán phòng, Watson nhận thấy ý của ông chưa được hiểu vì nó xa lạ và bất ngờ.
Và: Con không thể làm việc cho IBM. Học dang dở trường thương mại. Những số liệu mà Time vừa nêu cho thấy Tom đã thừa hưởng ở cha của mình tinh thần tiên phong và hoài bão lớn.
Ngay những ngày đầu tiên, Gerstner đã làm một chuyện dễ mất thể diện của chính mình là mời Jack Welch của General Electric về nói chuyện với các nhà quản lý cao cấp của IBM. Người ta nghi ngờ vị chủ tịch của RJR Nabisco làm sao có thể nhảy từ một nơi kinh doanh thực phẩm và thuốc lá sang kinh doanh công nghệ cao. Và: Con không thể làm việc cho IBM.
Tay phải ông cầm viết có nét lớn để cử tọa có thể thấy dễ dàng. Watson đã vướng nhiều sai lầm khi xây dựng tổ chức IBM, mà kinh doanh là cách nó tồn tại, xoay quanh tâm niệm của cá nhân mình. Thật ra, ông chỉ là nhân viên bán hàng của một chi nhánh ở xa.
Thật thú vị khi biết rằng cho đến tận đầu thế kỷ XXI nhiều nhà lãnh đạo vẫn thích dùng các con dấu để làm tăng sức nặng áp đặt lên các ứng xử văn hóa của tổ chức như là cách duy nhất. Đó là nhờ IBM đã quay trở lại với khách hàng mà vẫn duy trì đỉnh cao trí tuệ nhân tạo. 1917, Watson người đàn ông sắt đá đã bật khóc khi chứng kiến người mẹ thân yêu ra đi vào cõi vĩnh hằng mà không thể làm gì được.
Tác giả Maney viết rằng: Trong cuộc đời mình, Watson có thể mất tất cả nhưng những gì còn lại sẽ là người vợ thân yêu của ông. IBM luôn đảm bảo đó là một ngày hạnh phúc. Watson có dịp gặp nhà tâm lý học Michael Supa.
IBM không phải là ngoại lệ, khi lượng mua trong ngành thiết bị văn phòng giảm một nửa. 30% trong thời gian khủng hoảng kinh tế, tức đến hết năm 1933. Ông đã dành phần lớn thời gian để theo đuổi niềm đam mê của mình là lái máy bay và lướt sóng ra khơi hơn là gọi điện cho khách hàng, ban ngày là những chuyến bay còn ban đêm là tiệctùng.