Câu phương ngôn này của họ phải được dán trong nón chúng ta đội: "Người nào không biết mỉm cười, đừng nên mở tiệm". Nhưng tôi sẽ tin chắc rằng ông là một người giữ lời cam kết". Một người đàn bà được vừa lòng, một gia đình hòa hợp, cần thiết cho hạnh phúc của đàn ông hơn là một gia tài cả triệu bạc.
Đáp lại tình đó, ông tìm hết cách làm đẹp lòng bà. Cho không tôi, tôi cũng không nhận. Các bạn nhận thấy rằng ông Chalif khi bắt đầu câu chuyện không hề nói tới thướng đạo sinh, tới cuộc du lịch hoặc tới mục đích của ông.
Đi xe lửa, xe ngựa, xe hơi, tàu thủy. Nhưng không bao giờ tiếc sự hy sinh đó hết, vì như lời chàng nói với chúng tôi: "Nhà tôi không được khán giả vỗ tay khen nữa, nhưng đã có những lời khen ngợi của tôi bù lại. Trước khi rầy nó, xin bạn đọc bức thư sau này của văn sĩ Livingstone Larnod.
Bạn muốn người ta thừa nhận tài năng của bạn. Từ đó trở đi, ông Wesson luôn luôn được lãnh vẽ kiểu theo ý nhà chế tạo. Khi tôi tới Philadelphie, tôi kêu điện thoại liền và nói với bà đại loại như sau này: "Tôi kính chào bà.
Lão Tử đã nói một câu mà độc giả nay còn nên suy nghiệm: Cậu lại viết thư hỏi đại tướng Grant xin cho biết những chi tiết trong một trận mà đại tướng cầm quân. May thay, lần lần tôi hiểu được bản tính con người và trở nên lịch thiệp hơn, hiểu người hơn, đại lượng hơn.
Bạn chỉ cần áp dụng những phương pháp thu phục cảm tình của một con vật mà cả hoàn cầu không ai không thương mến. Nhưng các em nên dẹp những lá khô này đi, cho nó khỏi bén cháy. Một người, trong ba năm làm việc chung một phòng với nhà kinh tế học trứ danh Owen D.
Đây là một thí dụ khác. Một vài nhà xuất bản muốn rằng những bức quảng cáo họ đặt phải làm liền. Ông đáp: "Nai lưng ra mà làm việc".
Đức Thượng đế kia mà còn đợi khi người ta chết rồi mới xét công và tội. Nó không tin ở giá trị của nó và sợ người ta chế giễu tới nỗi phải đợi trời tối như mực rồi mới dám lén lút đem bản thảo bỏ vào thùng thư. ''Tôi được nhờ nhà tôi nhiều hơn là được nhờ những người khác.
Nhưng trong khi bạn đồng nghiệp của ông Lincoln cứ cuối tuần lại trở về gia đình thì ông Lincoln không muốn về, vì rất kinh tởm sự ở gần bà vợ. Thiệt tình bạn cũng chẳng cần đọc sách này mới biết cách đắc nhân tâm. Nếu bạn tin rằng mọi người đều chú ý tới bạn, thì xin bạn trả lời tôi câu này: "Nếu bạn chẳng may chiều nay từ trần thì sẽ có bao nhiêu người đi tiễn bạn tới huyệt?".
Năm 1922, sau hai thế kỷ oán thù, dân Thổ Nhĩ Kỳ quyết xua đuổi những kiều dân Hy Lạp ra khỏi nước, Mustapha Kémal hô hào quân lính". Tôi lại thăm ông Doe, người mướn nhà và nói với ông ta: "Ông Doe, tôi đã nhận được thư của ông cho biết ông sẽ dọn đi, nhưng thiệt tình tôi không tin rằng ông sẽ đi thật. Nhưng sự thiệt, thổ dân đó khinh bạn vô cùng.