- Do thần biết nắm bắt những cơ hội tốt đến với mình, tất nhiên mọi thần dân trong vương quốc của bệ hạ cũng có những cơ hội đó nhưng họ đã không biết nắm bắt chúng. Và thế là việc tuân thủ nguyên tắc dành lại một phần mười số tiền trong túi của bạn không phải là việc quá khó. Tôi đã phải làm lụng vất vả, tính toán cẩn thận và tích lũy trong một thời gian dài mới có được số vàng đó.
Điều đặc biệt là nó có màu vàng, nên cảnh vật nhìn qua phiến đá ấy trở nên rất khác lạ. Bởi trên thực tế, không ai có thể phủ nhận rằng sự dồi dào về vật chất có thể làm cho đời sống con người trở nên tốt đẹp hơn. Họ cư ngụ trong một lãnh thổ có các tường thành bao bọc.
Như vậy, hiện nay cháu đã biết cách kiếm ra tiền, biết cách giữ tiền và biết cách sử dụng tiền sao cho có lợi nhất. - Anh luôn luôn tốt bụng với những người bạn của anh, Bansir à. Việc cho vay rất dễ dàng, nhưng nếu cho vay không khôn ngoan thì rất khó đòi lại.
Tuy nhiên, anh ta bảo rằng ưu tiên để con mua trước, vì anh ta phải trở về nhà lấy tiền rồi mới góp vào được. - Sau đám tang ông ấy, bà vợ hối hận rất nhiều nên đã gieo mình xuống sông Euphrate. Sharru Nada, ông hoàng thương lái, đang ngồi oai vệ trên lưng con lạc đà dẫn đầu đoàn lữ hành trở về Babylon sau một chuyến buôn dài ngày.
Trong khi những người khác đã ngủ say, ông vẫn trăn trở khiến sợi dây xích ở dưới chân kêu loảng xoảng, làm cho Godso chú ý. Lúc nào họ cũng thảo luận và cẩn thận trước khi tiến hành những kế hoạch kinh doanh mới. Vào một ngày kia, Algamish, người cho vay tiền, đến yêu cầu tôi khắc một bản sao của điều luật thứ chín.
- Trong câu chuyện này, chúng ta thấy được may mắn sẽ đến với những ai biết đón nhận nó. - Người đàn ông ngồi bên cạnh vị thương gia vừa kể chuyện lên tiếng. Tôi đã biết cách đi tới Smyrna để mua những tấm thảm với giá rất thấp do những người nội trợ dệt.
Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc. Khi đã hỏi xong, Arkad nói: Vào xế chiều, mọi người bắt đầu đói bụng nên mua rất nhiều.
Cuộc giao dịch buôn bán của tôi xem như chấm dứt. - Con xin kể tiếp câu chuyện đến giai đoạn con đang lâm vào cảnh túng quẫn và thất vọng nhất trong cuộc đời mình. Qua phút mừng rỡ ban đầu, mặc dù được ngồi trên lưng lạc đà trở về nhà ông Nana-naid, ông vận không sao thoát khỏi lo lắng.
- Kobbi, anh đã làm cho tôi thật ngạc nhiên về sự am hiểu của anh đấy!- Bansir vui mừng. – Nó đã cho chúng ta một bài học về sự khôn ngoan. - Hãy nhìn cái thứ lười nhác kia xem! Kẻ cầm cày thì không cố gắng để cày cho sâu.
- Tôi xin có ý kiến! - Một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc tươm tất đứng dậy. Nhờ vậy, người dân Babylon mới có thể cày cấy, trồng trọt và chăn nuôi, có được cuộc sống sung túc, giàu có trên mảnh đất quê hương mình. - Anh hãy làm ơn nói cho tôi biết đi, anh Godoso! Khi chúng ta tới Babylon, liệu chúng ta có bị bán vào trong những bức tường thành kia không?