- Trước kia chúng ta hoàn toàn giống nhau. - Nhưng tất cả những gì cháu kiếm được là của cháu chứ? – Tôi hỏi tiếp. Số tiền này theo thời gian sẽ gia tăng rất nhiều, đảm bảo sau này bạn sẽ có một số tiền cần thiết để nuôi sống bản thân và gia đình khi mình không còn khả năng lao động nữa”.
- Thời đại con đang sống khác thời trẻ của cha, cha à! Con sẽ tránh vết xe đổ của cha. Nhưng mỗi ngày trôi qua thì sự túng quẫn của con càng bức thiết hơn. Mỗi lần gieo, chủ cái luôn cầm chắc phần thắng trong tay, ít nhất một khoản bằng một phần năm của số tiền đặt cược.
- Điều này bản thân con cũng rất mong muốn cha à! – Tôi đáp lại. Nhưng nó cũng đủ để biến một kẻ chăn cừu mướn thành một người cho vay tiền đấy cháu ạ! – Ông ta đáp lại. - Bởi vì chỉ có rất ít người biết cách làm như thế nào để trở nên giàu có.
Nhưng tôi thì họ không đánh được đâu. Về sau, nguyên nhân sụp đổ của vương quốc Babylon rất lạ lùng và khá bí ẩn. - Cái gì? – Kobbi hết sức ngạc nhiên kêu lên.
Công việc này cũng giống như bạn đang trả tiền thuê nhà hàng tháng vậy. - Tâu bệ hạ, trước đây thần dân của chúng ta được hưởng cuộc sống sung túc là do bệ hạ đã cho xây dựng những công trình thủy lợi có quy mô lớn, và những đền thờ thần thánh nguy nga tráng lệ. Nếu không, anh sẽ giống như con lừa trong câu chuyện tôi vừa kể, chỉ phải gánh chịu những gánh nặng của người khác mà thôi.
Do vậy, mỗi người làm việc đều có thể chuyển vàng vào trong túi của mình và dòng chảy đó lớn hay nhỏ tùy thuộc vào khả năng làm việc của người ấy, có phải thế không các bạn? Nhưng nếu họ vay tiền vì gặp tình huống ngặt nghèo, khốn khổ, tôi khuyên anh cần phải hết sức thận trọng. Thế mà bây giờ ông lại bảo, ông cháu là một nô lệ khốn khổ ở Babylon!
"Ngày ấy, tôi vẫn còn rất trẻ và đi làm thuê giống như các anh. - Tôi vô cùng cảm ơn bà, và có lẽ suốt đời tôi không trả hết món nợ này. Ông bỏ ý định muốn mua bầy dê đó, nhưng không có tiền, nên đến hỏi vay tôi.
Khi ra đi, con quyết định tới vùng Nineveh. Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy. Mathon khá bất ngờ trước câu nói của Rodan, nhưng liền sau đó anh mỉm cười thân thiện và nói:
Nhưng nếu tôi là một người đàn ông, tôi thà chết còn hơn trở thành một kẻ nô lệ. Điều mong ước của ta là làm thế nào để Babylon trở thành một vương quốc giàu có nhất thế gian, và để thực hiện được điều đó thì vương quốc của chúng ta phải có nhiều người giàu có. Vậy xin nhờ quý vị, những ai đã từng trải nghiệm sự việc trên hãy kể lại cho chúng tôi nghe được không?
Một nửa số tiền thu được tao sẽ dùng để trả tiền bột mì, mật ong và củi lửa. Những điều bà Sira nói đã làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Nhìn vùng đất khô cằn, nứt nẻ, ngay cả ngọn cỏ cũng không thể sống nổi, tôi hiểu rõ tại sao con người lại tránh xa vùng đất thiện này.