Nhờ khéo kích thích những người đó, tả lại những thành công của họ - một vấn đề mà bất cứ danh nhân hay thường nhân ai cũng ưa nói tới mà không chán - cho nên cậu bé xuất thân hèn hạ đó không bao lâu được giao thiệp với một số lớn danh nhân nước Mỹ và được nhiều vị tiếp đãi như khách quý. Bà ấy biết rằng hồi trước tôi có việc phải ở bên châu u năm năm. Đàn bà đã chẳng cho đàn ông biết tất cả những bí mật của mình ư? Chẳng chỉ cho đàn ông biết cách dẫn dụ mình sao?
Ông bạn già kể lại: "Khi ông Lincoln nói xong rồi, ông ấy bình tĩnh hơn". Nhưng nụ cười đó phải tan ngay, vì ông giám đốc tiếp tôi bằng lời "bật ngửa" này: - Allison, tôi không thể mua số máy còn lại được. Đời của ông là một bi kịch, mà như vậy chỉ do hôn nhân của ông.
Còn nếu quên hoặc viết sai tên đó tức là làm cho người ta khó chịu. Hãng chúng tôi cũng có thể lầm lộn được lắm. Nhưng còn người đó, người ta nghĩ sao? Bạn đã cho người ta tự thấy thấp kém.
Nhưng tôi sẽ tin chắc rằng ông là một người giữ lời cam kết". Rồi họ lựa một người khác cho chỉ huy phòng kế toán. Nó muốn giết người là giết, không vì một lý do gì hết".
Đó là quy tắc thứ nhất. Nhưng tôi sẽ tin chắc rằng ông là một người giữ lời cam kết". Người ta cho rằng tánh hạnh bà như vậy; bởi vì bà mắc bệnh thần kinh.
Bí quyết của họ ư? Chính bà Samrosch cho ta biết bí quyết như sau này: ''Trước khi cưới, sự lựa chọn kỹ càng bạn trăm năm là một điều quan trọng nhất. Nguyên do sự thay đổi đó chỉ vì tôi nhờ cậy ông ta một việc, nó làm thỏa tính tự phụ của ông ta". Lần lần gia đình của ông thành một nơi thần tiên, vì nơi đó là nơi ông thảnh thơi dưỡng sức trong sự chiều chuộng âu yếm của vợ.
Sau một bữa tiệc nấu khéo, các ông thường cho gọi người làm bếp vô phòng ăn để khen ngợi họ. Rồi sáng hôm sau, tôi nhận được của ông một bức thư. Rất hiếm những người ra ngoài lệ đó.
Vậy ngày mai, nếu ta muốn cho ai làm một việc gì, ta hãy thong thả suy nghĩ và tự hỏi: Làm sao dẫn dụ cho ông ấy muốn làm việc mình cầu ông ấy được? Như vậy khỏi phải chạy lại nhà người ta để rồi chỉ nói về dự định của mình, ý muốn của mình mà luống công vô ích. Một ông bạn sành về các loài danh mộc đã lựa giùm tôi. 2- Nhân viên đó còn nói rằng hãng hoàn toàn có lý, không cãi gì được nữa và như vậy nghĩa là khách hàng hoàn toàn lầm lộn, không còn chối gì được nữa.
Xin các bạn đọc - và nhớ thi hành, vì đọc suông không có kết quả - những lời khuyên chí lý sau này của giáo sư Elbert Hubbard: Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng. - Không hiểu tại sao một người có tài như thầy mà không làm cho nhân viên của mình có một năng lực sản xuất khá hơn được?
Tôi vui vẻ và thẳng thắn nhận ngay như vậy. Sau nhiều lần thất bại, ông Wesson hiểu rằng phương pháp của ông dở, và ông đã theo vết xe của người khác rồi. Tôi muốn thành thực hỏi bạn hai chữ "mầu nhiệm" đó dùng có đúng không? Không - Không được đúng lắm, vì còn ở dưới sự thực xa.